Hoa mai vàng như nắng
Những ngày cuối năm, dọc miền Trung lại rực lên sắc vàng của những gốc mai trước sân. Hoa bung nở tưng bừng dưới nắng, báo hiệu Tết sắp về. Trong ký ức của một đứa trẻ, thời điểm ấy luôn gắn với việc bà nội sai đi lặt lá mai. Nó không chắc mình nhớ chính xác khoảng thời gian – có thể là hai tháng, cũng có thể hơn hoặc kém một chút – nhưng nó tin rằng ký ức về màu nắng thì không thể sai. Đó là thứ nắng cuối mùa mưa, đã mất đi sự dịu mát của hơi ẩm, trở nên chói chang, gắt gỏng và khô khốc. Và cũng chính vào lúc ấy, không khí mua mai vàng bắt đầu nhộn nhịp khắp các nẻo đường, mang hơi thở Tết len lỏi vào từng mái nhà.
Cùng với nắng là bụi. Nắng đốt khô mặt đất, làm cỏ cây héo rũ, rồi những cơn gió mùa khô nổi lên, hất tung lớp bụi mịn đỏ quạch thành từng cột xoáy ngỗ ngược. Chúng đuổi nhau chạy ràn rạt khắp nơi, bất chợt ngoặt hướng để rồi ai đó vô tình hứng trọn một màn bụi dày đặc, đỏ lòm từ đầu đến chân. Dẫu vậy, mùa khô cũng mang theo những cơn gió sảng khoái, thổi xiêu cả dáng người đi đường, và hơn hết – nó mang Tết về.
Trong vườn bà nội có bốn cây mai già, có thể gọi là những gốc mai cổ thụ. Chúng theo bà từ miền Trung nắng cháy lên đến cao nguyên trong cuộc di cư vội vã vì chiến tranh. Đứa trẻ chưa bao giờ hỏi bà những cây mai ấy bao nhiêu tuổi, vì chỉ cần nhìn cũng biết chúng đã sống lâu hơn đời nó rất nhiều.
Sau này, khi đọc “Hoa muộn” của Phan Thị Vàng Anh, nó không thể hình dung nổi một khu vườn mai buồn bã. Với nó, mai chưa từng buồn. Kể cả khi cây trơ trụi sau khi bị lặt lá, khẳng khiu già cỗi, trong trí nhớ nó, mai vẫn là sắc vàng trong trẻo như nắng sớm, là niềm vui, là Tết, là sự hy vọng cho một khởi đầu mới.
Lặt lá mai là một công việc tỉ mỉ, mất cả tuần mới xong với bốn gốc mai. Ban đầu còn đứng dưới đất, rồi phải bắc ghế, leo thang, thậm chí trèo lên những cành cao. Mỗi chiếc lá được lật ngược và tách khỏi cành thật nhẹ nhàng để không làm rơi mất nụ non còn ẩn dưới kẽ lá. Đó là lý do bàn tay trẻ con được giao trọng trách này – vừa cẩn thận, vừa cầu toàn. Nó nhớ bà nội nhanh nhẹn hơn, nhưng hay để sót lá hoặc lỡ làm gãy nụ. Nó tiếc từng nụ hoa, vì tin rằng mỗi nụ là một chùm ngọc xanh sắp sửa hé nở. Khi công việc kết thúc, nhìn bốn cây mai trơ trụi như những thân cây khô, nó lại thấy mãn nguyện, rồi ngày ngày ngóng chờ nụ hoa phồng căng lên.
Trong trí nhớ, hầu như nhà nào ở miền Trung cũng có cây mai trước sân. Đặc biệt là ở xóm bà nội – nơi những người Quảng Trị, Huế, Quảng Nam, Bình Định… cùng nhau bạt rừng lập làng. Họ trồng mai như một tập quán, như cách giữ lại một phần quê cũ. Mỗi năm, khi Tết đến, họ nâng niu từng cành mai, chọn cành đẹp nhất, chặt về chưng trong nhà, đốt xém vết cắt để giữ nhựa, đặt bình hoa trước bàn thờ.
Tham khảo thêm về:vườn mai giống
Cành mai vào nhà là thấy Tết.
Nhưng cành mai ấy không chỉ để trang trí. Nó còn là dấu hiệu báo Tết, báo điềm lành hay dữ. Người ta tin rằng nếu cành mai nở đúng vào sáng mùng Một thì năm đó sẽ thuận lợi, êm ả. Nếu bông nở nhiều cánh hơn số 5 quen thuộc – 6, 7, 8 cánh – thì càng được coi là điềm may. Thế nên, sáng mùng Một, bước ra phòng khách mà chưa thấy bông nào nở, lòng gia chủ như héo lại.
Khi đã lớn, nó vẫn giữ thói quen hồi hộp mỗi sáng đầu năm ngắm cành mai. Căn phòng ngày Tết thơm ngát – mùi trầm, mùi bưởi, mùi hương mai thoang thoảng. Hoa mai không thơm nồng, chỉ ngọt nhẹ vào buổi sáng, khi cánh hoa vừa nở, để lại một dư vị tinh khôi và tươi tắn.
Hoa mai vàng như nắng, sáng bừng cả góc trời. Có lẽ vậy mà nó luôn thương những chậu mai lạc xứ nơi miền Bắc, run rẩy trong giá rét cuối năm trên vỉa hè Hà Nội. Giữa không khí xám lạnh, sắc vàng ấy như gượng gạo, như buồn. Nó nhớ lại bài báo từng viết về những cây sồi xứ lạnh mang về trồng bên sông Hương, không chịu nổi nắng nóng mà ứa nhựa như khóc. Nhìn hoa đào heo héo trong nắng phương Nam hay mai co ro ở đất Bắc đều gợi nỗi xót xa. Một lần, vào đêm giao thừa, nó gặp người bán mai trên phố Phan Bội Châu, gương mặt buồn bã vì phải chở những chậu mai ế trở lại Bình Định, mất cả ngày mùng Một trên đường, chẳng thể nở nụ cười.
Những năm tháng ấy, bà nội vẫn rộng rãi cho hàng xóm xin vài cành mai đẹp. Năm sau, cây lại ra cành mới, khỏe khoắn hơn. Tết nào bốn cây mai cũng đủ rực rỡ để vàng óng trước sân.
Rồi có một ngày, khu vườn ấy trống trải. Những gốc mai đã bị bán đi với giá nhiều triệu đồng. Bà nội cũng dần yếu đi, rồi một ngày không còn nữa. Những gốc mai từng sống cùng bà nhiều năm, giờ chỉ còn trong ký ức.
Nó nhớ lần đến viếng cha một người bạn, thấy trong vườn, người nhà thắt khăn tang trắng cho cây trái mà ông từng trồng. Như để chia sẻ nỗi buồn, như để cây không chết vì thương nhớ. Hình ảnh ấy khiến nó tin rằng cây cối cũng biết đau, biết buồn, biết vui, bởi chúng cũng là sinh thể có linh hồn.
Bây giờ, nó có một mảnh vườn nhỏ. Nó cũng trồng đủ loại cây, trong đó có một cây mai bé xíu trước cửa. Nó không dám mơ cây ấy thành đại thụ như vườn bà xưa, cũng chẳng dám nghĩ đến ngày cắt cành chưng Tết. Chỉ mong mỗi năm cây nở được vài bông, thật vàng, thật tươi. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để nó tìm lại cảm giác nôn nao, khấp khởi chờ đợi bông mai đầu tiên của mùng Một Tết. Các bạn cũng có thể tham khảo thêm Tổng hợp hình ảnh hoa mai vàng đẹp nhất Việt Nam để hiểu rõ hơn về mai vàng
Liên Hệ ngay cho chúng tôi theo thông tin dưới đây:
Điện thoại/Zalo: 0905 888 999 – 0799 888 999 – 0888777777
Email: Vuonmaihoanglong@gmail.com
Facebook: Vườn mai Hoàng Long
Địa chỉ: Tân Thiềng, Chợ Lách, Bến Tre.
Hoa mai vàng như nắng
Những ngày cuối năm, dọc miền Trung lại rực lên sắc vàng của những gốc mai trước sân. Hoa bung nở tưng bừng dưới nắng, báo hiệu Tết sắp về. Trong ký ức của một đứa trẻ, thời điểm ấy luôn gắn với việc bà nội sai đi lặt lá mai. Nó không chắc mình nhớ chính xác khoảng thời gian – có thể là hai tháng, cũng có thể hơn hoặc kém một chút – nhưng nó tin rằng ký ức về màu nắng thì không thể sai. Đó là thứ nắng cuối mùa mưa, đã mất đi sự dịu mát của hơi ẩm, trở nên chói chang, gắt gỏng và khô khốc. Và cũng chính vào lúc ấy, không khí <a href="https://yeumaivang.com/diem-thu-mua-mai-vang/">mua mai vàng</a> bắt đầu nhộn nhịp khắp các nẻo đường, mang hơi thở Tết len lỏi vào từng mái nhà.
Cùng với nắng là bụi. Nắng đốt khô mặt đất, làm cỏ cây héo rũ, rồi những cơn gió mùa khô nổi lên, hất tung lớp bụi mịn đỏ quạch thành từng cột xoáy ngỗ ngược. Chúng đuổi nhau chạy ràn rạt khắp nơi, bất chợt ngoặt hướng để rồi ai đó vô tình hứng trọn một màn bụi dày đặc, đỏ lòm từ đầu đến chân. Dẫu vậy, mùa khô cũng mang theo những cơn gió sảng khoái, thổi xiêu cả dáng người đi đường, và hơn hết – nó mang Tết về.
Trong vườn bà nội có bốn cây mai già, có thể gọi là những gốc mai cổ thụ. Chúng theo bà từ miền Trung nắng cháy lên đến cao nguyên trong cuộc di cư vội vã vì chiến tranh. Đứa trẻ chưa bao giờ hỏi bà những cây mai ấy bao nhiêu tuổi, vì chỉ cần nhìn cũng biết chúng đã sống lâu hơn đời nó rất nhiều.
Sau này, khi đọc “Hoa muộn” của Phan Thị Vàng Anh, nó không thể hình dung nổi một khu vườn mai buồn bã. Với nó, mai chưa từng buồn. Kể cả khi cây trơ trụi sau khi bị lặt lá, khẳng khiu già cỗi, trong trí nhớ nó, mai vẫn là sắc vàng trong trẻo như nắng sớm, là niềm vui, là Tết, là sự hy vọng cho một khởi đầu mới.
Lặt lá mai là một công việc tỉ mỉ, mất cả tuần mới xong với bốn gốc mai. Ban đầu còn đứng dưới đất, rồi phải bắc ghế, leo thang, thậm chí trèo lên những cành cao. Mỗi chiếc lá được lật ngược và tách khỏi cành thật nhẹ nhàng để không làm rơi mất nụ non còn ẩn dưới kẽ lá. Đó là lý do bàn tay trẻ con được giao trọng trách này – vừa cẩn thận, vừa cầu toàn. Nó nhớ bà nội nhanh nhẹn hơn, nhưng hay để sót lá hoặc lỡ làm gãy nụ. Nó tiếc từng nụ hoa, vì tin rằng mỗi nụ là một chùm ngọc xanh sắp sửa hé nở. Khi công việc kết thúc, nhìn bốn cây mai trơ trụi như những thân cây khô, nó lại thấy mãn nguyện, rồi ngày ngày ngóng chờ nụ hoa phồng căng lên.
Trong trí nhớ, hầu như nhà nào ở miền Trung cũng có cây mai trước sân. Đặc biệt là ở xóm bà nội – nơi những người Quảng Trị, Huế, Quảng Nam, Bình Định… cùng nhau bạt rừng lập làng. Họ trồng mai như một tập quán, như cách giữ lại một phần quê cũ. Mỗi năm, khi Tết đến, họ nâng niu từng cành mai, chọn cành đẹp nhất, chặt về chưng trong nhà, đốt xém vết cắt để giữ nhựa, đặt bình hoa trước bàn thờ.
Tham khảo thêm về:<a href="https://yeumaivang.com/vuon-mai-vang/">vườn mai giống</a>
Cành mai vào nhà là thấy Tết.
Nhưng cành mai ấy không chỉ để trang trí. Nó còn là dấu hiệu báo Tết, báo điềm lành hay dữ. Người ta tin rằng nếu cành mai nở đúng vào sáng mùng Một thì năm đó sẽ thuận lợi, êm ả. Nếu bông nở nhiều cánh hơn số 5 quen thuộc – 6, 7, 8 cánh – thì càng được coi là điềm may. Thế nên, sáng mùng Một, bước ra phòng khách mà chưa thấy bông nào nở, lòng gia chủ như héo lại.
Khi đã lớn, nó vẫn giữ thói quen hồi hộp mỗi sáng đầu năm ngắm cành mai. Căn phòng ngày Tết thơm ngát – mùi trầm, mùi bưởi, mùi hương mai thoang thoảng. Hoa mai không thơm nồng, chỉ ngọt nhẹ vào buổi sáng, khi cánh hoa vừa nở, để lại một dư vị tinh khôi và tươi tắn.
Hoa mai vàng như nắng, sáng bừng cả góc trời. Có lẽ vậy mà nó luôn thương những chậu mai lạc xứ nơi miền Bắc, run rẩy trong giá rét cuối năm trên vỉa hè Hà Nội. Giữa không khí xám lạnh, sắc vàng ấy như gượng gạo, như buồn. Nó nhớ lại bài báo từng viết về những cây sồi xứ lạnh mang về trồng bên sông Hương, không chịu nổi nắng nóng mà ứa nhựa như khóc. Nhìn hoa đào heo héo trong nắng phương Nam hay mai co ro ở đất Bắc đều gợi nỗi xót xa. Một lần, vào đêm giao thừa, nó gặp người bán mai trên phố Phan Bội Châu, gương mặt buồn bã vì phải chở những chậu mai ế trở lại Bình Định, mất cả ngày mùng Một trên đường, chẳng thể nở nụ cười.
Những năm tháng ấy, bà nội vẫn rộng rãi cho hàng xóm xin vài cành mai đẹp. Năm sau, cây lại ra cành mới, khỏe khoắn hơn. Tết nào bốn cây mai cũng đủ rực rỡ để vàng óng trước sân.
Rồi có một ngày, khu vườn ấy trống trải. Những gốc mai đã bị bán đi với giá nhiều triệu đồng. Bà nội cũng dần yếu đi, rồi một ngày không còn nữa. Những gốc mai từng sống cùng bà nhiều năm, giờ chỉ còn trong ký ức.
Nó nhớ lần đến viếng cha một người bạn, thấy trong vườn, người nhà thắt khăn tang trắng cho cây trái mà ông từng trồng. Như để chia sẻ nỗi buồn, như để cây không chết vì thương nhớ. Hình ảnh ấy khiến nó tin rằng cây cối cũng biết đau, biết buồn, biết vui, bởi chúng cũng là sinh thể có linh hồn.
Bây giờ, nó có một mảnh vườn nhỏ. Nó cũng trồng đủ loại cây, trong đó có một cây mai bé xíu trước cửa. Nó không dám mơ cây ấy thành đại thụ như vườn bà xưa, cũng chẳng dám nghĩ đến ngày cắt cành chưng Tết. Chỉ mong mỗi năm cây nở được vài bông, thật vàng, thật tươi. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để nó tìm lại cảm giác nôn nao, khấp khởi chờ đợi bông mai đầu tiên của mùng Một Tết. Các bạn cũng có thể tham khảo thêm <a href="https://yeumaivang.com/hinh-anh-hoa-mai-vang-dep-nhat/">Tổng hợp hình ảnh hoa mai vàng đẹp nhất Việt Nam</a> để hiểu rõ hơn về mai vàng
Liên Hệ ngay cho chúng tôi theo thông tin dưới đây:
Điện thoại/Zalo: 0905 888 999 – 0799 888 999 – 0888777777
Email: Vuonmaihoanglong@gmail.com
Facebook: Vườn mai Hoàng Long
Địa chỉ: Tân Thiềng, Chợ Lách, Bến Tre.
Hoa mai vàng như nắng
Những ngày cuối năm, dọc miền Trung lại rực lên sắc vàng của những gốc mai trước sân. Hoa bung nở tưng bừng dưới nắng, báo hiệu Tết sắp về. Trong ký ức của một đứa trẻ, thời điểm ấy luôn gắn với việc bà nội sai đi lặt lá mai. Nó không chắc mình nhớ chính xác khoảng thời gian – có thể là hai tháng, cũng có thể hơn hoặc kém một chút – nhưng nó tin rằng ký ức về màu nắng thì không thể sai. Đó là thứ nắng cuối mùa mưa, đã mất đi sự dịu mát của hơi ẩm, trở nên chói chang, gắt gỏng và khô khốc. Và cũng chính vào lúc ấy, không khí mua mai vàng bắt đầu nhộn nhịp khắp các nẻo đường, mang hơi thở Tết len lỏi vào từng mái nhà.
Cùng với nắng là bụi. Nắng đốt khô mặt đất, làm cỏ cây héo rũ, rồi những cơn gió mùa khô nổi lên, hất tung lớp bụi mịn đỏ quạch thành từng cột xoáy ngỗ ngược. Chúng đuổi nhau chạy ràn rạt khắp nơi, bất chợt ngoặt hướng để rồi ai đó vô tình hứng trọn một màn bụi dày đặc, đỏ lòm từ đầu đến chân. Dẫu vậy, mùa khô cũng mang theo những cơn gió sảng khoái, thổi xiêu cả dáng người đi đường, và hơn hết – nó mang Tết về.
Trong vườn bà nội có bốn cây mai già, có thể gọi là những gốc mai cổ thụ. Chúng theo bà từ miền Trung nắng cháy lên đến cao nguyên trong cuộc di cư vội vã vì chiến tranh. Đứa trẻ chưa bao giờ hỏi bà những cây mai ấy bao nhiêu tuổi, vì chỉ cần nhìn cũng biết chúng đã sống lâu hơn đời nó rất nhiều.
Sau này, khi đọc “Hoa muộn” của Phan Thị Vàng Anh, nó không thể hình dung nổi một khu vườn mai buồn bã. Với nó, mai chưa từng buồn. Kể cả khi cây trơ trụi sau khi bị lặt lá, khẳng khiu già cỗi, trong trí nhớ nó, mai vẫn là sắc vàng trong trẻo như nắng sớm, là niềm vui, là Tết, là sự hy vọng cho một khởi đầu mới.
Lặt lá mai là một công việc tỉ mỉ, mất cả tuần mới xong với bốn gốc mai. Ban đầu còn đứng dưới đất, rồi phải bắc ghế, leo thang, thậm chí trèo lên những cành cao. Mỗi chiếc lá được lật ngược và tách khỏi cành thật nhẹ nhàng để không làm rơi mất nụ non còn ẩn dưới kẽ lá. Đó là lý do bàn tay trẻ con được giao trọng trách này – vừa cẩn thận, vừa cầu toàn. Nó nhớ bà nội nhanh nhẹn hơn, nhưng hay để sót lá hoặc lỡ làm gãy nụ. Nó tiếc từng nụ hoa, vì tin rằng mỗi nụ là một chùm ngọc xanh sắp sửa hé nở. Khi công việc kết thúc, nhìn bốn cây mai trơ trụi như những thân cây khô, nó lại thấy mãn nguyện, rồi ngày ngày ngóng chờ nụ hoa phồng căng lên.
Trong trí nhớ, hầu như nhà nào ở miền Trung cũng có cây mai trước sân. Đặc biệt là ở xóm bà nội – nơi những người Quảng Trị, Huế, Quảng Nam, Bình Định… cùng nhau bạt rừng lập làng. Họ trồng mai như một tập quán, như cách giữ lại một phần quê cũ. Mỗi năm, khi Tết đến, họ nâng niu từng cành mai, chọn cành đẹp nhất, chặt về chưng trong nhà, đốt xém vết cắt để giữ nhựa, đặt bình hoa trước bàn thờ.
Tham khảo thêm về:vườn mai giống
Cành mai vào nhà là thấy Tết.
Nhưng cành mai ấy không chỉ để trang trí. Nó còn là dấu hiệu báo Tết, báo điềm lành hay dữ. Người ta tin rằng nếu cành mai nở đúng vào sáng mùng Một thì năm đó sẽ thuận lợi, êm ả. Nếu bông nở nhiều cánh hơn số 5 quen thuộc – 6, 7, 8 cánh – thì càng được coi là điềm may. Thế nên, sáng mùng Một, bước ra phòng khách mà chưa thấy bông nào nở, lòng gia chủ như héo lại.
Khi đã lớn, nó vẫn giữ thói quen hồi hộp mỗi sáng đầu năm ngắm cành mai. Căn phòng ngày Tết thơm ngát – mùi trầm, mùi bưởi, mùi hương mai thoang thoảng. Hoa mai không thơm nồng, chỉ ngọt nhẹ vào buổi sáng, khi cánh hoa vừa nở, để lại một dư vị tinh khôi và tươi tắn.
Hoa mai vàng như nắng, sáng bừng cả góc trời. Có lẽ vậy mà nó luôn thương những chậu mai lạc xứ nơi miền Bắc, run rẩy trong giá rét cuối năm trên vỉa hè Hà Nội. Giữa không khí xám lạnh, sắc vàng ấy như gượng gạo, như buồn. Nó nhớ lại bài báo từng viết về những cây sồi xứ lạnh mang về trồng bên sông Hương, không chịu nổi nắng nóng mà ứa nhựa như khóc. Nhìn hoa đào heo héo trong nắng phương Nam hay mai co ro ở đất Bắc đều gợi nỗi xót xa. Một lần, vào đêm giao thừa, nó gặp người bán mai trên phố Phan Bội Châu, gương mặt buồn bã vì phải chở những chậu mai ế trở lại Bình Định, mất cả ngày mùng Một trên đường, chẳng thể nở nụ cười.
Những năm tháng ấy, bà nội vẫn rộng rãi cho hàng xóm xin vài cành mai đẹp. Năm sau, cây lại ra cành mới, khỏe khoắn hơn. Tết nào bốn cây mai cũng đủ rực rỡ để vàng óng trước sân.
Rồi có một ngày, khu vườn ấy trống trải. Những gốc mai đã bị bán đi với giá nhiều triệu đồng. Bà nội cũng dần yếu đi, rồi một ngày không còn nữa. Những gốc mai từng sống cùng bà nhiều năm, giờ chỉ còn trong ký ức.
Nó nhớ lần đến viếng cha một người bạn, thấy trong vườn, người nhà thắt khăn tang trắng cho cây trái mà ông từng trồng. Như để chia sẻ nỗi buồn, như để cây không chết vì thương nhớ. Hình ảnh ấy khiến nó tin rằng cây cối cũng biết đau, biết buồn, biết vui, bởi chúng cũng là sinh thể có linh hồn.
Bây giờ, nó có một mảnh vườn nhỏ. Nó cũng trồng đủ loại cây, trong đó có một cây mai bé xíu trước cửa. Nó không dám mơ cây ấy thành đại thụ như vườn bà xưa, cũng chẳng dám nghĩ đến ngày cắt cành chưng Tết. Chỉ mong mỗi năm cây nở được vài bông, thật vàng, thật tươi. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để nó tìm lại cảm giác nôn nao, khấp khởi chờ đợi bông mai đầu tiên của mùng Một Tết. Các bạn cũng có thể tham khảo thêm Tổng hợp hình ảnh hoa mai vàng đẹp nhất Việt Nam để hiểu rõ hơn về mai vàng
Liên Hệ ngay cho chúng tôi theo thông tin dưới đây:
Điện thoại/Zalo: 0905 888 999 – 0799 888 999 – 0888777777
Email: Vuonmaihoanglong@gmail.com
Facebook: Vườn mai Hoàng Long
Địa chỉ: Tân Thiềng, Chợ Lách, Bến Tre.